Đây là bộ Thánh Di Vật dành cho các nhân vật đến từ Nod-Krai với khả năng tăng sát thương phản ứng Nguyệt. Các bạn có thể nhận được hai bộ Thánh Di Vật mới khi khiêu chiến bí cảnh Cơ Quan Đọng Sương tại Nod-Krai – Đảo Paha.
Bên dưới là chi tiết về hiệu ứng cũng cốt truyện của hai bộ Thánh Di Vật mới.
Khúc Ca Trăng Lụa
Bộ 2 món: Tăng 20% Hiệu Quả Nạp Nguyên Tố.
Bộ 4 món: Khi gây Sát Thương Nguyên Tố, sẽ nhận hiệu quả “Trăng Sáng – Tín Ngưỡng” trong 8s: Khi Nguyệt Triệu của đội là Hé Sáng/Rực Sáng, tất cả nhân vật trong đội sẽ tăng 60/120 điểm Tinh Thông Nguyên Tố. Người trang bị không ra trận cũng có thể kích hoạt hiệu quả nêu trên. Với mỗi hiệu quả “Trăng Sáng” khác nhau mà nhân vật trong đội sở hữu, tất cả nhân vật trong đội sẽ tăng 10% sát thương phản ứng Nguyệt. Hiệu quả sản sinh từ “Trăng Sáng” sẽ không thể cộng dồn.
Vương Miện Của Nhà Tiên Tri
Đó là những năm tháng mà ánh sáng lạnh giá dịu nhẹ đã vỡ vụn như tấm gương bạc, và trăng non vẫn chưa mọc.
Lời chúc phúc cổ xưa mà các vị thần ban tặng cuối cùng cũng mờ dần như tia lửa trên lãnh nguyên.
Khi không nguyệt treo trên bầu trời biến mất, mặt đất không thể trở thành mặt trăng cũng bắt đầu khô héo.
Sự nghiệp vĩ đại của những người làm nên kỳ tích trong quá khứ đã hóa thành lời cầu nguyện thoáng qua. Và nó đã trở thành nỗi lo của mọi người.
Ngay cả thánh nữ được chọn, có dòng máu tinh khiết nhất, vào một đêm không trăng mục nát…
Cũng thấy khó khăn khi phải biến sự rực rỡ ấy thành khúc ca lay động cả thế giới như tổ tiên cô đã từng làm.
Dù tổ tiên phương bắc đã từng lập lời thề đi theo thần linh đã khuất thế nào…
Thì hậu duệ của họ, những người phàm sống dưới ánh trăng, cuộc đời dù sao cũng ngắn ngủi như ngọn lửa đang cháy.
Nếu nói rằng trong quá khứ vẫn có thể chứng kiến thời đại mà thánh nữ và chủ tế đại diện cho ân huệ của thần linh…
Và mọi người vẫn muốn tin rằng, một ngày nào đó mặt trăng mới sẽ lại mọc lên từ vùng ánh sáng đã vỡ vụn.
Khi ngay cả ân sủng cuối cùng cũng phai nhạt, chẳng ai có thể chứng kiến kỳ tích,
Ranh giới giữa cái gọi là tín ngưỡng và lời nói dối trở nên mỏng manh như sương sớm.
Truyền thuyết kể rằng, chiếc sừng của Vịnh Nguyệt Sứ ngày nay, là ân điển mà Sương Nguyệt đã ban tặng khi diệt vong.
Sau khi cây bạc bị bẻ gãy, các tư tế không thể tìm được những cành trắng để làm lễ nên đã cầu xin mũ miện mới.
Nữ chủ nhân của mặt trăng xót thương, nên đã dùng ánh trăng không tì vết đan thành vương miện cho họ.
Chính vì thế, chủ tế cuối cùng đã dùng sắt lạnh thuần khiết rèn thành chiếc vòng trên đầu.
Lúc đó, Lovia vẫn còn là một thiếu nữ, tư tế Lovia chưa từng thấy chúc phúc của ánh trăng,
Mơ ước có thể dùng lời nói dối tự lừa gạt này để duy trì lòng tin của những tín đồ bất trung.
Cho đến mấy chục năm sau, chiếc mũ sừng giả đó rơi vào dòng máu vấy bẩn, phản chiếu trong mắt cô.
Vẫn không phải là ánh trăng thuần khiết, mà là màn đêm lạnh lẽo hoàn toàn bị cái bóng của cô nuốt chửng.
Lông Trắng Của Người Được Phúc
Đó là những năm tháng mà ánh sáng lạnh giá dịu nhẹ đã vỡ vụn như một tấm gương bạc, và trăng non vẫn chưa mọc.
Câu chuyện về người chị em không nên được ban phúc, những người sinh ra với danh xưng sản phẩm lỗi.
Ánh trăng cũng là nơi trú ẩn kín đáo của người lạ, nơi những tâm hồn mong manh cùng chia sẻ hơi thở.
Trong những khoảng không đau đớn lẽ ra phải tràn ngập niềm vui, họ lại nép vào nhau để nhận hơi ấm nhỏ nhoi.
Chưa từng nhìn thấy khuôn mặt của cha mẹ, cũng chưa từng nghe thấy tiếng thì thầm của gió giữa rừng sâu.
Người duy nhất ở bên hai người họ là người bà, dáng vẻ của thế giới chỉ còn trong cuốn truyện đã phai màu.
Trong những trang sách ố vàng rách nát ấy, đã miêu tả bầu trời và mặt đất mà họ chưa từng thấy:
Chim trắng bay lượn trong sách, dang rộng đôi cánh thuần khiết dưới ánh trăng.
Ngưỡng mộ những sinh vật tự do trong truyện cổ tích, hai đứa trẻ đã hứa với nhau…
Sẽ có ngày giống như chim trắng, cùng nhau bay về phía bầu trời bao la hơn.
“Từ ngày được sinh ra, chỉ có hai chúng ta ở bên nhau.”
“Vậy thì đến ngày chúng ta rời khỏi đây, chúng ta cũng phải dựa vào nhau để sống tiếp.”
Rất nhiều năm sau, một người đã phản bội lời thề, một mình bỏ đi đến nơi thật xa.
Đó không phải là bước vào bầu trời trong câu chuyện cổ tích, mà là hòa mình vào bóng đêm tăm tối hơn.
Cùng cô rời đi, còn có một nửa giấc mơ và một nửa nỗi đau đáng lẽ phải được chia sẻ.
Aila, người sau này được tôn là Vịnh Nguyệt Sứ đầu tiên, từ đó đã phải chịu đựng gấp đôi sự giày vò.
“Hóa ra cũng chỉ là lời nói dối… Người duy nhất em từng tin tưởng, người chị thân yêu.”
“Nhưng em sẽ không oán hận chị… Vì em đã sớm mất đi hy vọng vào bầu trời ngoài kia rồi.”
Nước Mắt Của Kẻ Lang Bạt
Đó là những năm tháng mà ánh sáng lạnh giá dịu nhẹ vẫn chưa tan vỡ như tấm gương bạc, nhưng vương quốc vàng đã sụp đổ.
Trong một đêm, tượng tháp vàng rực rỡ đổ như sung rụng. Từ thánh thành đến cố đô…
Trên băng nguyên cực bắc, tất cả thành trì có huyết khí đều bị những chiếc đinh pha lê xanh u tối hủy diệt.
Dù là thánh đồ được ca tụng hay là sứ giả thần linh đầu tiên, đều chẳng rõ tung tích sau thảm hoạ.
Còn những người may mắn sống sót vì cách xa thành phố chỉ có thể co rúm run rẩy trong bão tuyết.
Trong bóng tối hoang vắng, họ chờ đợi sự hủy diệt cuối cùng, vì họ không có nơi nào để chạy trốn nữa.
Đây chính là thời khắc diệt vong mà người đời sau đã nhắc đến trong lời cầu nguyện. Phồn vinh năm xưa tan biến như bụi tuyết…
Khẩn cầu và kêu gọi, nguyền rủa và chửi bới, các vị thần trầm lặng chẳng đoái hoài.
Trong đêm dài tuyệt vọng, chỉ có một vị quân vương trên trời cao rơi nước mắt vì nỗi đau khổ của loài người.
Đó là chủ nhân của Sương Nguyệt, quân vương của xe trời và ánh sáng, và người đại diện cho nguồn gốc của thế giới.
Vì thương hại, cũng bởi mong muốn thầm kín hơn, vị quân vương đã đáp lại lời cầu nguyện của những người sống sót.
Người ta kể rằng cô đã dùng ánh sáng bạc bện thành sợi tơ, dẫn đường cho những người sống sót thoát khỏi cánh đồng băng giá.
Nước mắt đầy hoài niệm rơi xuống vùng đất lạnh giá nơi cực bắc, hóa thành đóa linh lan vĩnh hằng trong gió băng.
Vì thế, hậu duệ kiêu hãnh của Hyperborea bắt đầu tự xưng là “Dòng Dõi Sương Nguyệt”…
Dù xuất phát từ ý định gì, thì cũng là thần linh đã ban sự sống mới cho loài người.
Cuồng Si Của Kẻ Tế Sương
Đó là những năm tháng mà ánh sáng lạnh giá dịu nhẹ đã vỡ vụn như một tấm gương bạc, và trăng non vẫn chưa mọc.
Kể từ thời khắc diệt vong, mưu kế truyền qua nhiều đời rốt cuộc cũng đến ngày hoàn thành.
Huyết mạch thuần khiết ngàn năm, cuối cùng cũng sinh ra người được chọn theo lời tiên tri sẽ cai trị thiên đường.
Bảy tầng ánh sáng giả dối trên trời cao chắc chắn sẽ cúi rạp dưới chân cô, xương cốt đất trời cũng xoay chuyển theo cô.
Vì cô muốn trở thành dòng nước hòa vào thế giới, lần nữa tạo nên sự nghiệp vĩ đại.
Đây là chức trách thiêng liêng mà các cô gái ở cực bắc kế thừa. Vốn nên như vậy, vốn phải như vậy…
Cho đến khi cô gái với số phận trở thành thánh nhân lại gặp gỡ chàng trai bắc quốc trong đêm tuyết không trăng.
Trong đôi mắt trong veo như mùa đông ấy, thấy được hình ảnh phản chiếu của bản thân mà mình chưa từng biết.
Chỉ vì sự rung động xa lạ trong lòng, thánh nữ đã vứt bỏ sứ mệnh vì một sĩ quan trẻ tuổi lạ mặt.
Cưa đi chiếc mũ sừng nhuốm máu và ném nó vào bụi đất dưới những con sóng tuyết vì thứ tình cảm mang tên tình yêu.
Người sa ngã phản bội dòng tộc cuối cùng vẫn không thực hiện chức trách định mệnh của mình.
Cô ấy bị mật thám của yêu tăng truy đuổi, trước khi được đưa về quê nhà mà đáng lẽ cô ấy rất yêu thương.
Đối mặt với sĩ quan dưới chân và màu đỏ thẫm loang trên người anh, cô đâm con dao găm vào cổ họng.
Cứ như vậy, cô gái không thể sinh ra con cháu thần thánh bị chôn cất qua loa đã làm trì hoãn lời tiên tri.
May thay, thủ lĩnh đã chuẩn bị chu toàn để ứng phó với cái chết bất ngờ của thánh nữ.
Lovia, khi ấy là chủ tế, đã nhanh chóng chọn một người dự bị từ dòng máu kế cận.
Nhưng cặp chị em song sinh sinh ra từ người dự bị ấy, sao có thể sánh được với thánh nữ chứ.
Như vậy, có lẽ phải mất hàng trăm năm nữa mới có thể sinh ra được đứa trẻ thuần khiết như vậy.
Không cam lòng chấp nhận cảnh sự nghiệp đã từng trong tầm tay, giờ hóa khói sương tan biến giữa đêm đông giá buốt.
Chủ tế đội lên chiếc mũ sừng, trong cơn mê muội và điên cuồng, đã dệt nên một âm mưu độc ác.
Nếu như thân xác yếu đuối của họ không đủ thuần khiết, đến nỗi không thể chịu đựng được ánh trăng tinh khiết…
Trong ██ của người dân, tất cả đều tràn ngập những lời chúc phúc nhỏ bé nhưng bình đẳng của Sương Nguyệt…
Vậy thì hãy dùng ███ thanh tẩy ██ của họ, hà tất phải để ngàn cơn gió thổi qua nhiều thế hệ?
Cứ thế, với danh nghĩa ánh trăng không tì vết, người tư tế đã phạm phải tội lỗi không thể tha thứ.
Ngay cả nữ chủ nhân của Sương Nguyệt cũng kinh hãi khi chứng kiến hành vi tàn ác này…
Vinh Quang Của Kẻ Thuần Khiết
Đó là những năm tháng mà ánh sáng lạnh giá dịu nhẹ đã vỡ vụn như một tấm gương bạc, và trăng non vẫn chưa mọc.
Dòng dõi phương bắc không còn nghe được lời dạy của trời cao, cũng giống như ngày xưa bị thiêu rụi trong cơn thịnh nộ.
Không ai biết cách rèn lại những vật kỳ lạ mà các thánh đồ ở Thành Phố Vàng từng cho tổ tiên của họ thấy.
Nhưng dã tâm của kẻ lưu vong, dã tâm của người phàm, luôn cố chấp hơn cả bản thân các vị thần.
Nếu đánh mất tráp thánh có thể cày cấy ruộng đất màu mỡ trên biển băng rộng lớn chỉ sau một đêm…
Vậy thì hãy nhốt bò rừng vào rãnh, dùng lửa, cuốc và lưỡi hái để chinh phục từng tấc đồng cỏ.
Nếu mất đi mũi tên có thể bắn hạ cả thần linh và xuyên thủng màn trời giả tạo,
Thì hãy rèn lưỡi cày thành kiếm, cuốc liềm thành giáo mác, và dùng máu làm đèn để xua tan bóng tối.
Và nếu sức mạnh sáng tạo được ban tặng bởi thiên thần cao quý nhất cũng đã bị phá vỡ,
Vậy thì hãy dùng cách thức và luật lệ thô sơ nhất để kiểm soát sự sinh sản của hàng trăm thế hệ.
Cho đến khi dòng máu ngày càng mỏng manh bởi thảm họa và sự lưu đày được thanh lọc thành hạt giống thánh thiện nhất,
Cho đến ngày một sinh mệnh hòa nhập hoàn hảo với thế giới được sinh ra giữa những đứa con của loài người.
Sự kiên nhẫn và quyết tâm của chúng sinh cuối cùng sẽ chiến thắng tất cả nguy nan… Chí ít là họ tin chắc như vậy.
Dù sao người lên kế hoạch cho tương lai của bộ tộc, sẽ không bao giờ phải chịu đựng nỗi đau bị khinh miệt.
“Hãy uống ánh trăng tinh khiết này, con yêu của ta, đứa trẻ được ta yêu thương nhất.”
“Để nó biến thành máu thịt, các con cũng xứng đáng nhận được ân điển của thần linh.”
“Giống như thánh đồ của Thành Phố Vàng từng uống rượu đắng, đấu tranh vì tự do cho đồng bào yêu quý của mình.”
“Các con cũng nên vui mừng trong sự đau khổ vinh quang này, vì đau khổ cuối cùng sẽ sinh ra sự hoàn hảo.”
Thứ gì đã lấp đầy chiếc ly bạc cổ xưa, hai người họ khi ấy đã không thể phân biệt được.
Nhưng nếu bà lão tốt bụng và hiền lành đã nói như vậy thì đó hẳn là ý của thần linh.
Đúng vậy, tất cả đều được đúc nên từ sự hoàn hảo, tất cả đều được thực hiện nhờ ước nguyện bi ai hàng ngàn năm.
Vì thiên đường như lời tiên tri hứa hẹn và vị vua sẽ đến với thế giới, trước tiên phải vượt qua được sự ô uế và đau khổ…
Đêm Trời Hé Lộ
Bộ 2 món: Tinh Thông Nguyên Tố tăng 80 điểm.
Bộ 4 món: Khi nhân vật trong đội ở gần kích hoạt phản ứng Nguyệt, nếu người trang bị trong trận, sẽ nhận được hiệu quả “Trăng Sáng – Ý Niệm” trong 4s: Khi Nguyệt Triệu của đội là Hé Sáng/Rực Sáng, sẽ tăng 15%/30% Tỷ Lệ Bạo Kích. Với mỗi hiệu quả “Trăng Sáng” khác nhau mà nhân vật trong đội sở hữu, tất cả nhân vật trong đội sẽ tăng 10% sát thương phản ứng Nguyệt. Hiệu quả sản sinh từ “Trăng Sáng” sẽ không thể cộng dồn.
Vương Miện Vĩnh Kiếp
Ngọn gió từ phương bắc thổi đến đã mang đến cơ hội và nền văn minh mới cho vùng biên giới hoang vu cổ xưa.
Tại nơi cây đại thụ đổ xuống, mọc lên những thành phố, bến cảng và công xưởng lớn nhỏ.
Nhưng chỉ những người được Sa Hoàng sủng ái mới biết, sự thịnh vượng nhanh chóng trước mắt đây không phải là tất cả…
Quân vương của các fae đang lên kế hoạch, một kế hoạch phản nghịch không được trật tự dưới ánh trăng chấp nhận.
“Nhưng theo tôi, dũng khí và tham vọng của Sa Hoàng bệ hạ vẫn còn quá hạn hẹp.”
“Ngài bị xiềng xích tình yêu trói buộc trên mặt đất, chưa từng ngước lên ngắm nhìn những vì sao.”
“Sở hữu sức mạnh vĩ đại như vậy, nhưng lại chỉ muốn làm vua của những sinh linh dưới ánh trăng.”
“Ngài ấy lại không hề biết rằng, ở bên ngoài bầu trời mới có thể tìm thấy thiên đường vĩnh hằng thật sự.”
Là sứ giả của Sa Hoàng, yêu tăng đã xuất hiện ở Nod-Krai để thực hiện một nhiệm vụ bí mật.
Nếu như có thể lấy được kho báu được chôn giấu ở đây, sẽ nắm giữ được sức mạnh đủ để lật đổ cả mặt đất.
Nhưng ông ấy tìm kiếm sức mạnh không phải để cứu thế giới. Mà là để biến thế giới thành củi đốt cho mình.
“Nhìn đi, phàm nhân ngu xuẩn và đoản mệnh, giống như thế giới hão huyền và mong manh này, đều vô vọng không thể cứu vãn.”
“Chỉ có người được ân điển tối cao lựa chọn như ta mới có ý nghĩa để tiếp tục tồn tại.”
“Thay vì chìm đắm trong luân hồi vô tận, chi bằng giải thoát bằng sự hy sinh cho sự nghiệp vĩ đại đi.”
“Reed Miller, hãy gạt bỏ những cảm xúc ủy mị nhỏ nhen đó đi, chúng ta đều là do số phận lựa chọn.”
“Hãy đi theo ta, thế giới đã định sẵn sẽ bị hủy diệt, chúng ta sẽ phá kén chui ra từ lớp vỏ trời!”
Lông Vũ Trọng Tội
Vượt qua giới hạn của thân phận, chính là tội lỗi lớn vì bất kính với quân vương.
Dòm ngó trí tuệ đen tối, tội ác này không thể tha thứ.
Nhưng Rauthvangi không phản bác điều này, vì trong lòng anh không còn gì khác ngoài ánh sáng đó.
Không lâu sau đó, phán quyết của tòa án đã được đưa ra, học giả bị trục xuất khỏi Viện Bí Ẩn và bị kết án lưu đày.
Tuy nói là lưu đày, nhưng đối với một người có tổ tiên là người ngoại quốc như anh ấy thì điều đó còn đáng sợ hơn cả tội chết.
Vì lời nguyền cổ xưa dành cho những kẻ phản bội thần linh, một khi trở về mặt đất sẽ bị truy đuổi.
Hình phạt như vậy phản bội lý tưởng cao quý của vương quốc, là bằng chứng rõ ràng cho sự suy tàn của vương quốc ngầm.
Nhưng mệnh lệnh của nhà vua không thể làm trái, huống hồ sau khi nhìn thấy cảnh sắc sâu thẳm nơi thiên đường, bản thân sớm đã không thể chịu đựng được nữa.
“Dập tắt đi, cuộc đời vô dụng, ít nhất thì lúc đó ngươi cũng đã thoáng thấy sự thật.”
Nhưng khi Rauthvangi cuối cùng cũng bước ra khỏi hang động, đắm mình trong ánh mặt trời thực sự.
Người đồng hành phát ra tiếng kêu gào đau đớn, chỉ có anh ấy vẫn chẳng có gì xảy ra.
Khoảnh khắc đó, dường như sự tồn tại vĩ đại trong vòm trời đang hiển hiện trước mắt anh.
Nó đã chọn anh từ trong muôn loài, ban cho anh ân điển của bóng tối.
May mắn nhường ấy, lại đáng buồn nhường ấy. Cuối cùng thì anh đã biết sứ mệnh của mình.
“Ngọn lửa chiếu sáng thế gian, cũng thiêu rụi thế gian.”
“Còn số phận của ta, lại giống như thiêu thân lao vào lửa.”
Hoa Khao Khát Chân Thật
Đó là thời đại mà các tội nhân chưa gây ra lỗi lầm lớn, sâu trong vương quốc thuộc thế giới được xây dựng dưới lòng đất.
Người trong vương quốc chưa từng nhìn thấy biển, đương nhiên cũng chưa từng nhìn thấy mặt trời thật sự.
Nhưng ngay cả ở nơi tối tăm không có mặt trời này, cũng vẫn có người muốn tìm hiểu bí mật của những vì sao.
Nhưng họ không ngước lên nhìn bầu trời đầy sao, mà tìm kiếm sự thật trong hình ảnh phản chiếu sai lệch trên mặt gương.
Có lẽ vì vị trí độc đáo của nó, những hiện tượng kỳ lạ thường nhấp nháy trên bản đồ sao phản chiếu trong vương quốc.
Các nhà chiêm tinh đã ghi chép lại, gọi là “hiện tượng thiên văn khao khát sự thật”, có nghĩa là mong muốn tìm kiếm sự chân thật.
“Có lẽ những gì phản chiếu trong gương chỉ là ảo ảnh giả dối, còn sự thật thì chỉ có cách xuyên qua ảo ảnh mới chạm đến được.”
Sau một thời gian mò mẫm trong những bảng sao dài, các nhà chiêm tinh tự nhiên cũng sẽ có suy nghĩ như vậy.
Chỉ là các triết gia khi ấy vẫn chưa biết, họ đã nhìn thấy một góc của bầu trời ma vĩnh hằng vô hạn.
Không biết đã bao nhiêu năm trôi qua, đến mức các vị thần trên mặt đất đều nằm xuống, đến mức Xích Nguyệt đã bị thay thế bởi Hắc Nhật.
Khi ấy, đã có người biết được bí mật của tội lỗi, vì thế nhìn lên bầu trời sao cũng trở thành kiến thức cấm kỵ.
Giờ đây, trong vương quốc chỉ có vài người được hưởng đặc quyền vượt qua lệnh cấm, để phục vụ cho vị vua một mắt.
Thế nhưng chuyện gì cũng có bất ngờ, khi học giả vô tri lau đi lớp bụi che khuất tấm gương chân lý rực cháy…
Ánh sáng tuyệt đẹp của bầu trời bao quanh đường chân trời sâu thẳm một lần nữa chiếu sáng phòng chiêm tinh nhỏ hẹp.
Thiên đường tăm tối đẹp biết bao, rực rỡ biết bao, và cũng… khinh nhờn biết bao.
Chỉ cần một cái nhìn thoáng qua, mọi tâm trí và khát vọng của Rauthvangi trẻ tuổi đều bị chiếm lấy.
Đây chính là khởi đầu cho mọi câu chuyện và tội ác của yêu tăng mà sau này được ca ngợi khắp bên ngoài bầu trời…
Đồng Hồ Khải Huyền
Đó là thời đại mà thảm họa đen tối vẫn chưa quét qua các đất nước
Con người khi ấy vẫn đang tận hưởng những tháng ngày hoàng kim cuối cùng.
Nghe nói có một học giả học rộng tài cao, đã lưu lạc khắp các quốc gia từ rất lâu.
Ông đã đọc hết lịch sử của Học Phái Rtawahist, cũng xem qua sách vở của bắc lục.
Thế nhưng cho dù là trong những ghi chép xa xưa nhất cũng không giúp tìm ra thứ ông tìm kiếm.
Đó là thứ không tồn tại trên thế giới này, giống thiên đường đen tối như kỳ tích.
Ông đi khắp mọi ngóc ngách trên thế giới, ngoại trừ vùng đất hoang vu chưa được khai phá đó.
Nơi biên giới phía bắc có tên là Nod-Krai, mới được mở rộng bởi Sa Hoàng Snezhnaya vài năm trước.
Ở đó không có học giả nổi tiếng, hình như cũng không có dấu vết từng có nền văn minh cổ xưa tồn tại.
“Đây chính là nơi cuối cùng trong cuộc đời vô nghĩa của mình rồi.”
Trước khi xuất phát, ông nghĩ thầm.
“Nhưng dù không có hy vọng, thì cũng không thể từ bỏ ở đây được.”
Có lẽ là do ước nguyện đã được để ý, ông lại nhìn thấy chân lý mà mình vất vả tìm kiếm.
Lần này, cuối cùng ông cũng tìm được con đường tội lỗi dẫn đến thiên đường đen tối.
Việc tiếp theo cần làm, chính là tự mình mở ra cánh cửa lấp lánh trong vô số giấc mơ.
Dù phải dùng thủ đoạn gì, dù phải trả giá thế nào, cũng phải…
Ly Rượu Tràn Trề
Trong hành lang uốn lượn của Cung Điện Zapolyarny, dường như tiệc rượu và múa ca sẽ không bao giờ kết thúc.
Các quý tộc fae thích sự xa hoa, họ coi yến tiệc là công việc quan trọng nhất.
Dù ai đó có trái tim cứng rắn như bảo thạch, cũng sẽ bị rượu ngon làm tan chảy…
Thậm chí là chuyện chính sự lớn nhỏ của cả quốc gia, phần lớn cũng được quyết định khi say.
Giáo sư Rotwang được các quý tộc gọi là “yêu tăng”, chính là người nổi tiếng trong cung điện gần đây.
Không chỉ nhờ thuật giả kim và thuật chiêm tinh cao thâm, nhận được sự yêu mến của Sa Hoàng bệ hạ,
Cũng không phải vì ông ấy luôn nói những câu châm ngôn thú vị và sâu sắc, khiến mọi người cười ha hả
Điều thực sự khiến các quý tộc phải chú ý đến, chính là những truyền thuyết xung quanh ông ấy.
Nghe nói đại công tước Photius từng vì đố kỵ mà muốn diệt trừ con cáo hoang cản đường này.
Ông ấy đem Hỏa Thủy thượng hạng đổi lấy thuốc độc chí mạng, nhưng không ngờ giáo sư vẫn không hề bị ảnh hưởng gì sau khi uống nó.
Cuối cùng, đại công tước lại vì thế mà thấy bái phục, trở thành người ủng hộ trung thành nhất của yêu tăng.
Lại nghe nói Filipov giỏi biến hóa nhất trong số các fae, từng công khai cười nhạo nghiên cứu của giáo sư chỉ là trò lừa gạt.
Nhưng yêu tăng chỉ cười, sau đó triệu hồi người vợ đã khuất của anh ấy trước mặt mọi người.
Những câu chuyện trên đều trở thành chuyện cười trong bữa tiệc. Nhưng mỗi khi có người hỏi đến, giáo sư đều chẳng có phản ứng gì.
Có lẽ cũng chẳng có ai thật sự quan tâm những câu chuyện này là thật hay giả, chúng chẳng qua chỉ là gia vị khiến buổi ca múa thêm vui vẻ thôi.
Có lẽ đối với các quý tộc, người ngoại quốc không có nền tảng cơ bản luôn đáng tin cậy hơn.
Đương nhiên, nếu ngoài ra còn có thể xử lý giúp vài việc phiền phức nữa thì càng tốt.
Nhưng nhân vật trong vở kịch sao có thể ngờ được là cái kết thảm khốc sắp kéo tới chứ?